Cuộc sống của tôi thuộc về ai?

Đôi lúc, tôi muốn làm thật nhiều điều. Như là đi thiền, như là đi làm tình nguyện viên nông nghiệp xanh, như là đi làm xong thì đi tập thể dục thể thao, đi học đàn, đi học vẽ, mông mông và mênh mênh. Ấy nhưng lại nghĩ về gia đình, về tiền bạc. Và tôi lại đi về nhà. Như vậy là sao nhỉ? Cuộc sống của tôi nhưng lại nằm trong mối liên quan ràng buộc với những người khác. Tôi có thật sự là tôi? Tôi có thật sự là người mà tôi muốn? Tôi có thật sự lắng nghe và đi theo lời trái tim này mách bảo? Tôi chỉ luôn cảm thấy thiếu tự do trong một cuộc sống ổn định ngày đi làm, tối về nhà lặng lẽ và buồn tẻ. Trong đôi mắt của bé Tôm, tôi muốn bé có thể nhìn thấy nhiều điều hơn là tivi, ipad, những bài tập, những trang sách,… Tôi phải làm gì đây?

Hôm qua, một ngày chủ nhật, tôi dự định đi công viên cùng bé hoặc là đi đâu đó miễn ko phải là ở nhà. Nhưng tôi lại cảm thấy bế tắc và mỏi mệt. Thế là tôi cứ nằm nhà, xem một bộ phim có tên là The Fabelman. Bộ phim này gây hứng thú cho tôi bởi câu nói

BẠN HÃY LÀM THEO ĐIỀU TRÁI TIM MÁCH BẢO. BẠN KHÔNG NỢ BẤT KỲ AI CUỘC SỐNG CỦA BẠN.

Như một tiếng sét, như một lời nhắc nhở đanh thép vào cái cuộc sống buồn tẻ của tôi. Tại sao tôi lại phải sống như một dấu trắng tròn trong bản nhạc của cuộc đời mình. Một dấu trắng trống rỗng, kéo dài đến vô tận? Tôi cảm giác tội lỗi nếu đi theo tiếng gọi của trái tim mình.

“Guilt is a Wasted Emotion”

Thật vậy! Cảm giác tội lỗi chỉ là một sự phí phạm. Phí phạm của thời gian, của năng lượng và của tinh thần. Tại sao ta phải cảm thấy tội lỗi. Ta chỉ đang sống cuộc sống của ta mà thôi. Tại sao phải cảm thấy tội lỗi chứ? Nếu bản thân ta không tôn trọng chính cảm xúc của ta. Thì có ai có thể tôn trọng cảm xúc của ta. Nếu ta không tự làm bản thân mình thấy thoải mái, thì ta có thể làm cho những người xung quanh ta thấy thoải mái được không?

Có thể từ hôm nay tôi sẽ có nhiều điều thay đổi quan trọng trong cuộc sống của mình. Nhưng tôi tin rằng mình đủ can đảm để đương đầu với nó. Dù cho có như thế nào. Mọi chuyện đều sẽ ổn thôi. Vì tôi tôn trọng chính bản thân mình. Và tôi yêu thương chính bản thân mình. Tôi không có nghĩa vụ tìm cái gật đầu của bất kỳ ai cho những hành động của tôi. Tôi là chủ nhân của chính tôi.

Cảm ơn vũ trụ, cảm ơn thượng đế đã mang đến cho tôi những lời khuyên, những chỉ dẫn cụ thể trong lúc tôi cần nhất. Cảm ơn sự màu nhiệm của vũ trụ này.

Tôi xin chân thành cảm ơn!

Và tôi yêu chính bản thân tôi, tôi cứu chính bản thân tôi, tôi cứu cuộc đời của tôi, tôi tưới nước cho chính mảnh đất của tôi.

Cảm ơn chính tôi, và tôi đang sống thực sự là tôi!

GIẬN

Tại sao ta lại quá dễ giận dữ như vậy? Mọi việc xảy đến là do nó phải đến hay là do ta lựa chọn?

Chắc là không còn phù hợp. Cần phải biến mất thì tốt hơn.

Mọi sự là như vậy. Thuận theo tự nhiên thì tâm sẽ an yên.

Cơn giận như ngọn lửa, thiêu đốt thân tâm ta. Sẽ chẳng còn gì ngoài những thứ tiêu cực

Nếu cơn giận vẫn kiểm soát ta.

Ta muốn từ bỏ .

Một cuộc sống quá đỗi vô nghĩa

Ta muốn theo đuổi

Một ước mơ trở về với thiên nhiên

Trở về với dòng chữ trên trang giấy trắng

Ta muốn, rất muốn

Ta phải hy sinh, hy sinh rất nhiều

Ta phải làm gì?

Kết thúc một tuần làm việc

Hôm nay là thứ Sáu ngày 13/08/2021. Kết thúc một tuần làm việc căng thẳng. Thực sự tôi học được rất là nhiều đó. Tôi đã hoàn thành những nhỉ

  • Bài báo cáo về công ty Hitek cho Young. Trình bày báo cáo bằng Power Point và ảnh thực sự cần nhiều công sức hơn là làm Word. Nhưng tôi thấy nó có ý nghĩa và hiệu quả vì sử dụng ngôn từ ngắn gọn và hình ảnh nên việc truyền tải nội dung trở nên ngắn gọn và súc tích. Tôi thực sự phải cảm ơn Carlsberg vì dù chỉ 2 tháng ngắn ngủi làm ở nơi đó tôi đã học được rất nhiều điều. Từ tận đáy lòng tôi cảm ơn Carlsberg.

  • Bắt đầu việc học tiếng Hàn. Người Hàn Quốc có câu nói là:

Bắt đầu là đã xong một nửa

Người Hàn Quốc

Câu nói ấy thật sự hay. Vì việc bắt đầu chính là cam kết, chính là bước chuyển từ trạng thái không làm gì sang làm gì, là lúc động lực thay đổi lớn hơn lực ỳ của ma sát nghỉ. Được học một ngôn ngữ mới, những chữ tượng hình nhỏ nhắn xinh xinh cứ dần hiện ra sau ngòi bút. Thật là thú vị thưa quý dzị. Tôi đang học bảng chữ cái Hàn Quốc gồm 40 ký tự gồm 21 nguyên âm và 19 phụ âm. Từng câu từng chữ ghép vào nhau cảm thấy quen thuộc vô cùng từ những bộ phim Hàn Quốc mà tôi từng xem. Trước đây tôi ko thích nghe phim tiếng Hàn chút nào. Không hiểu sao cơ duyên lại dẫn tôi đến việc làm ở một công ty Hàn Quốc để tôi có động lực học tiếng Hàn Quốc. Cũng là điều tốt mà. Cảm ơn vũ trụ thật nhiều.

  • Tiếp theo là vụ hàng hóa xuất nhập khẩu với hai lô hàng mẫu từ Mỹ và Trung Quốc đã hoàn thành việc lấy hàng vào ngày thứ sáu này. Bao nhiêu căng thẳng và bất ngờ bật ngửa cũng đã hoàn thành rồi. Cảm ơn tất cả những người đã giúp đỡ tôi. Tôi cảm ơn mọi người rất nhiều.
  • Cuối cùng là việc tìm cách giúp đỡ cho một người chị. Dù là làm sai nhưng mà đó cũng là cách để tôi học hỏi về cái gọi là các loại hợp đồng này. Mong rằng mọi chuyện sẽ suôn sẻ. Cảm ơn đất trời cho tôi cơ hội được học hỏi.

Một tuần trôi qua thật nhanh. Tôi cảm thấy thật mãn nguyện. Sáng nay tôi đã dậy sớm lúc 6h để có thể viết morning pages, ngồi thiền và học tiếng Hàn. Cảm thấy dễ chịu và ý nghĩa vô cùng. Không khí buổi sáng sao mà tinh khiết và trong lành đến như vậy. Tôi nên dậy sớm thật đều đặn để tận hưởng bầu không khí tuyệt vời ấy. Xin cảm ơn vũ trụ thật nhiều.

Khởi đầu vào một đêm thâu

Xin chào mọi người. Bài viết đầu tiên của mình diễn ra trên chiếc điện thoại này, trong bóng tối của một đêm không ngủ được. Mình đã muốn lập một trang blog cá nhân từ rất lâu. Để chia sẻ những điều mình muốn nói cho những ai có thể tuỳ duyên đọc bài viết của mình. Thực sự mình rất thích viết lách. Mình tin tưởng rằng vũ trụ sẽ cho mình năng lượng để mình viết thật nhiều vì đó là điều mình yêu thích. Cảm ơn vũ trụ vì tất cả những nhân duyên này. Tôi yêu vũ trụ thật nhiều. Tôi yêu mọi người thật nhiều. Welcome to my space!